Từ lão phu nhân cứng người lại.
Hiện tại Từ Tử Việt chẳng qua cũng chỉ là một cử nhân, nhưng chờ qua hai năm thi đỗ Trạng Nguyên đúng như lời Văn Khanh nói, khi đó muốn ngăn thật sự càng ngăn không được.
Lý ma ma thở dài, lão phu nhân rốt cuộc là có thành kiến quá lớn với Đại thiếu gia: “Đại thiếu gia không thân cận với người Từ phủ, phu nhân chính là lo lắng đến bây giờ ngài ấy vẫn không quên không chuyện năm đó, nếu như có thể thân thiết với biểu tiểu thư, ngược lại cũng không phải điều xấu.”
Ngón tay đang gảy Phật châu của Từ lão phu nhân hơi khựng lại, nhanh chóng hiểu ra ý tứ của Lý ma ma.
Nếu có thể dựa vào Văn Khanh để Từ Tử Việt buông khúc mắc năm đó xuống, vậy cũng là một chuyện tốt.
Nhưng tận đáy lòng bà lão rốt cuộc vẫn không muốn, Văn Khanh là đứa trẻ bà đặt ở đầu quả tim, cứ cho là Từ Tử Việt về sau có tiền đồ lớn thì vẫn đứng sau Văn Khanh, bất kể như thế nào bà vẫn cứ không thấy thoải mái.
Nhưng mà vừa nhớ tới Từ Tử Ngọc, Từ lão phu nhân lại đau đầu không thôi, trong phủ có ba vị công tử, hai vị đều đỗ cử nhân, cứ vậy thừa lại một người Từ Tử Ngọc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play