Làn da ấm áp, chạm vào chính là đầu ngón tay lạnh lẽo.
Tô Văn Khanh tay khẽ run lên, không dám nhìn thẳng vào mặt Từ Tử Việt, chỉ có thể ra vẻ trấn định, quan tâm nói: "Biểu ca, huynh có thấy lạnh không?"
"Bên ngoài mưa lớn như vậy, huynh còn đi đâu đây, mà vì sao không che ô?"
Dứt lời còn không ngừng thúc giục Lục Tụ: “Lục Tụ, đã pha trà xong chưa, còn y phục sao vẫn chưa mang đến đây?”
Một đám nha hoàn luống cuống tay chân hầu hạ, động tác mau lẹ.
Nha hoàn đến Việt Lâm uyển đã trở về, Tô Văn Khanh lập tức thở ra một hơi dài nhẹ nhõm. Nàng thúc giục Từ Tử Việt đến sương phòng cách vách thay một bộ y phục sạch sẽ.
Từ Tử Việt cười đứng lên, trước khi đi vẫn phải chậm rãi hỏi nàng, thanh âm trong trẻo: “Văn Khanh có thể vì ta, đích thân châm một chén trà hay không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play