Tô Văn Khanh tính tình có mấy phần nội liễm giống mẫu thân, bình thường không quá thể hiện bản thân, hôm nay nghe được nàng nói nhiều như vậy Từ lão phu nhân mới biết được ngoại tôn nữ có thể suy nghĩ thấu đáo đến thế.
Bà lão không nhịn được thở dài: "Đứa trẻ còn nhỏ tuổi như cháu lại có tấm lòng rộng lượng, thật là hiếm có."
Cũng không tiếp tục hỏi chuyện nàng, hai bà cháu đều đã có chút thấm mệt, chốc lát sau đều ngủ say.
Mẫu Đơn viện bên kia thì vẫn đèn đuốc sáng trưng.
Nhị phu nhân ở chỗ Từ lão phu nhân phải chịu đựng cơn giận lớn như vậy, đầu óc đã choáng váng tới nỗi thiếu chút nữa đứng không vững.
Bà ta muốn gọi Tuyết Nhuế tới sai bảo ả xoa bóp cho bà ta, lúc này mới nhớ ra Tuyết Nhuế đi về còn phải để người khiêng, tới đứng còn không nổi, cho nên càng thêm đau đầu chóng mặt.
Từ Tử Ngọc và Từ Tâm Liên ngồi ở bên cạnh, cả hai đều sa sầm mặt mày.
Từ Tâm Liên hồi tưởng lại cảnh nội tổ mẫu nổi giận tối nay mà lòng còn sợ hãi, ngay cả mặt mũi của mẫu thân mà cũng không nể tình một chút nào.
Không phải chỉ là một Tô Văn Khanh thôi sao, vừa nghĩ như thế nàng ta càng cảm thấy Từ lão phu nhân thật quá bất công.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play