Lương Kim Nhược không thèm nghe lời anh: “Anh nói gì mà em chẳng tin, em lúc nào cũng tin tưởng anh hết, chồng ạ.”
Cuối câu còn gọi một tiếng sến súa.
Mặc dù trông Đoan Ngọ có vẻ đói rồi nhưng cũng không ăn quá nhiều, chốc chốc chỉ kêu vài tiếng meo meo đều đều với Chu Sơ Hành.
Chu Sơ Hành không làm phiền nó mà chỉ lẳng lặng quan sát, thỉnh thoảng lại vuốt ve vài cái. Tầm mười phút sau, bác sĩ thú y từ ngoài cửa đi vào.
“Tổng giám đốc Chu”. Bác sĩ Vương xem qua cho bé mèo rồi thở phào nhẹ nhõm: “Trông có vẻ mọi thứ đều ổn, chắc là sắp sinh rồi, bây giờ chỉ cần chờ đợi nữa thôi.”
Trừ trường hợp sinh khó ra thì về cơ bản đỡ đẻ cho mèo không phải vấn đề gì quá lớn.
Chu Sơ Hành thấy anh ta lấy ra một vài dụng cụ gồm có kéo và kìm thì bỗng dưng hỏi: “Mèo và người sinh con có gì khác nhau?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT