Giang Ngư Thần nhìn Tầm Liệt cười khẩy, rồi giả vờ cảm thán lắc đầu thở dài, “Chỉ số thông minh của cậu đúng là khiến người ta phải kinh ngạc mà.”
Nói xong, hắn ta lại quay đầu, nghiêm túc nói với Thư Mặc, “A Mặc nhỏ thấy chưa, chỉ số thông minh cảm động lòng người này của cậu ta, ở gần cậu ta thật sự sẽ bị ngốc theo đó.”
“Cho nên đó, bình thường cậu nhớ phải giữ khoảng cách với cậu ta, tốt nhất là tránh xa một chút, càng xa càng tốt.”
Tầm Liệt nghe thấy lời hắn ta tức giận đến mức mặt mày méo mó, nghiến răng nghiến lợi, ánh mắt hung dữ trừng Giang Ngư Thần, “Cậu nói ai ngốc hả? Thành tích chuyên ngành của tôi rõ ràng năm nào cũng đứng nhất khoa đó!”
"Đúng, thành tích chuyên ngành đứng nhất,", Giang Ngư Thần gật đầu chế nhạo, “Mấy môn học phụ khác suýt soát điểm đậu, điểm thấp lướt qua, bốn người trong ký túc xá chúng ta, điểm trung bình của cậu thấp nhất đó, thành tích và chỉ số thông minh này của cậu còn chưa đủ cảm động lòng người sao?”
Tên Giang Ngư Thần này, bình thường lúc đối mặt với Thư Mặc thì miệng ngọt như bôi mật, muốn ngọt bao nhiêu có bấy nhiêu, lúc đối mặt với cậu ta thì như tẩm độc vậy, vừa mở miệng là chọc ngoáy, Tầm Liệt tức giận đến mức bật cười, “Tên khốn nhà cậu, muốn đánh nhau phải không!”
Giang Ngư Thần tùy ý dựa lưng ra sau, nhướng mày, ánh mắt khiêu khích nhìn Tầm Liệt, cười vô tư, “Nhào vô đi, ai sợ ai.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play