“Tối nay tôi ngủ sofa vậy,”
“Hình như cậu không mang đồ ngủ, hay là mặc đồ của tôi luôn đi...”
Hai người gần như cùng lúc mở miệng, Thư Mặc nghe thấy lời hắn ta nói, hơi xấu hổ ngậm miệng lại,
Lý Thừa Trạch nghiêng đầu nhìn cậu, "Nhà tôi có nhiều phòng lắm, cậu không cần ngủ sofa.", rồi lại nghĩ đến cái gì, nhướng mày, cười trêu ghẹo, “Tôi trong lòng cậu keo kiệt vậy sao? Cậu làm việc ở chỗ tôi hai ngày, còn thức đêm một đêm, mà tôi ngay cả một cái giường cũng không nỡ cho cậu ngủ?”
"Tôi là ông chủ lòng dạ đen tối gì sao?", hắn ta liên tục hỏi dồn, vừa nói vừa tiến sát mặt Thư Mặc, “Hửm?”
Trước mắt là đôi mắt và hàng mày đầy trêu tức không ngừng phóng to của alpha, Thư Mặc theo bản năng nghiêng người ra sau, cả người cũng theo đó mà muốn lùi về sau, nhưng sau lưng cậu là sofa, căn bản không có đường lui.
"Không phải,", chóp mũi có thể ngửi được mùi hương nước giặt nhàn nhạt tỏa ra từ quần áo Lý Thừa Trạch, Thư Mặc hơi luống cuống lại hoảng loạn mở miệng giải thích, “Tôi không mang đồ ngủ, tối nay lại nấu cơm, người dính mùi dầu mỡ, sợ sẽ làm dơ giường của cậu, nên...”
"Nên mới đề nghị ngủ sofa?", Lý Thừa Trạch bị lời giải thích của cậu làm cho hơi cạn lời, lại cảm thấy hơi buồn cười, “Vậy sao cậu không nghĩ đến chuyện mở miệng mượn tôi một bộ đồ ngủ?”
"Mượn được đồ ngủ rồi, chẳng phải có thể thoải mái ngủ một đêm trên giường sao?," Lý Thừa Trạch thật sự hơi không hiểu, Thư Mặc vì sao thà chịu ấm ức ngủ sofa vừa lạnh vừa cứng, cũng không chủ động mở miệng mượn hắn ta một bộ đồ ngủ?

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play