“Sao vậy?” Trên xe đến Lật Nam, khóe mắt của Đổng Thạc liếc nhìn Lư Linh Vận ngồi ở ghế phụ lái, hỏi.
Lư Linh Vận lắc đầu, một tay chống cằm nhìn ra ngoài cửa sổ, không trả lời. Cảm nhận được luồng khí nặng nề khó diễn tả bằng lời tỏa ra từ Lư Linh Vận, Đổng Thạc hiểu ý không hỏi thêm nữa, chuyên tâm lái xe.
Có lẽ là do kỳ nghỉ Quốc Khánh dài, cho dù là vào buổi sáng còn tờ mờ sương như thế này, sáu làn đường cao tốc đã bị tắc nghẽn, phải chạy với tốc độ như xe đạp. Đổng Thạc buồn chán ngáp dài, gõ gõ vào vô lăng, ánh mắt thỉnh thoảng liếc nhìn Lư Linh Vận.
Sau tất cả những gì đã xảy ra tối hôm qua, mối quan hệ giữa hai người lẽ ra đã có sự thay đổi về chất, nhưng trên thực tế, cho đến khi Lư Linh Vận đề nghị Đổng Thạc đưa cô đi gặp Bang Cổ Phạm, Đổng Thạc vẫn luôn tự cho rằng sự “thay đổi” này đã xảy ra. Nhưng bây giờ, anh lại không chắc chắn nữa, anh thậm chí bắt đầu cảm thấy tất cả những gì tối qua chỉ là do anh đơn phương tình nguyện.
Nhưng dù biết như thế, anh như trở thành tên ngốc không rành thế sự, vậy mà lại bằng lòng “đơn phương tình nguyện” như vậy. Ít nhất, cô đã bắt đầu chủ động để anh nhúng tay vào chuyện của cô rồi, chẳng phải sao?
“Chỉ là……” Đúng lúc Đổng Thạc đang suy nghĩ lung tung, Lư Linh Vận đột nhiên lên tiếng: “Đôi khi chuyện ập đến quá nhiều, không biết nên tin cái gì, không nên tin cái gì. Chuyện gì cũng như có hai mặt, người nào cũng như có hai lòng.”
Đổng Thạc bất ngờ đến mức không nói được gì.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play