Trong phòng thẩm vấn, Lư Linh Vận và cô gái họ Lưu kia ngồi ở một đầu, đầu bên kia là Đổng Thạc và cảnh sát Tăng Triết Phương. Xa Nhuệ thì cầm một chiếc notebook đứng ở một góc phòng, sửng sốt ngây người nhìn diện mạo mới của Lư Linh Vận.
Khi Lư Linh Vận đề nghị mượn đồ trang điểm, cậu ta cứ tưởng cô sẽ từ một sinh viên vận động viên giản dị biến thành một người mẫu trang bìa tạp chí thời trang, chân đi giày cao gót, ngẩng cao đầu nhìn đời bằng nửa con mắt. Nhưng không ngờ, người cầm đồ trang điểm và bước vào nhà vệ sinh là Lư Linh Vận, nhưng người bước ra lại sinh vật đang ngồi trước mặt cậu ta, chân bắt chéo, viền mắt trang điểm nhòe nhoẹt, kem nền quẹt như bản đồ, son môi bị nhòe một nửa, nửa kia tạo thành dáng vẻ như vừa hút máu xong, quần áo không chỉnh tề, tóc tai xốc xếch.
Chiếc đồng hồ trên tay trái và bao cổ tay trên tay phải — hai thứ bình thường không rời người cô, hiện tại đã được tháo xuống. Phần cổ tay áo bên trái lộ ra nửa dãy số màu đen như hình xăm, còn làn da trên cổ tay phải thì có vẻ hơi gồ ghề, tựa như vết xước hoặc một vết sẹo sâu để lại. Áo sơ mi và quần jeans thì vẫn như cũ, nhưng nửa người trên đã khoác thêm một chiếc áo khoác da kiểu dáng nổi bật không rõ từ đâu mà có. Áo khoác không kéo khóa, cổ áo sơ mi bị lệch, ngay cả cúc áo cũng cài sai chỗ.
Cách biến đổi này khiến toàn bộ diện mạo của Lư Linh Vận trở nên không có chỗ nào không khiến người ta nghĩ ngợi sâu xa, nghi ngờ trước đó cô đã làm chuyện táy máy tay chân với ai đó.
Về phần “phối hợp diễn xuất” mà trước đó Lư Linh Vận tự tin đề xuất, Xa Nhuệ nghĩ rằng cô sẽ dùng kỹ năng lừa bịp cao siêu mà cô từng lừa cậu ta để giúp cảnh sát lấy lời khai. Nhưng không ngờ, kể từ khi cuộc thẩm vấn bắt đầu cho đến giờ, đã hơn hai mươi phút trôi qua, sếp Đổng và chị Tăng đã nói đến khô cả miệng, mà hai người kia gộp lại cũng không nói quá ba từ. Cô gái họ Lưu kia không mở miệng vốn đã nằm trong dự liệu, nhưng còn Lư Linh Vận……
Không biết nội tình, vẫn nghĩ Lư Linh Vận cũng là thành viên trong nhóm ‘quý cô’, cảnh sát Tăng Triết Phương vẫn kiên nhẫn nói gì đó. Cô gái họ Lưu vẫn giữ nguyên vẻ mặt lạnh lùng, nghiêng đầu đếm những hạt tròn đính trên bức tường trắng tinh, thỉnh thoảng liếc qua đồng nghiệp xa lạ bên cạnh, nhưng chưa bao giờ đối mắt với người nọ. Còn Lư Linh Vận thì từ đầu đến cuối vẫn ngồi ngả người vào ghế, chân bắt chéo, cúi đầu, dùng tay trái cào vết thương trên cổ tay phải, cào không mạnh nhưng rất chăm chú, như thể đang cố gỡ bỏ một thứ gì đó vô hình trên đó.
Dường như nói đến mệt lả, Tăng Triết Phương đột nhiên dừng lại, căn phòng thẩm vấn hoàn toàn yên tĩnh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT