Khi Lư Linh Vận trở về ký túc xá, Phương Du đã trở về trường từ tối hôm qua. Cô ấy vừa thay xong đồng phục thể thao màu xanh của đội tuyển trường, chuẩn bị đi luyện tập buổi sáng, thì thấy Lư Linh Vận bước vào, cô ấy dừng động tác thay giày, đứng thẳng người lên, chỉ vào túi nilon trắng đặt trên bàn học: “Cuối cùng cậu cũng về rồi, cho cậu đấy.”
“Cho tớ?” Lư Linh Vận ném túi xách xuống cạnh cửa, bước tới mở túi ra, hương thơm lập tức tỏa ra bốn phía: “Bữa sáng? Cậu mua?”
“Gì mà ‘tớ mua’, sao cậu không nghĩ làm tớ làm?”
“Ừ, vậy chắc không phải cậu đưa rồi.” Vừa đọc mảnh giấy trong túi, Lư Linh Vận vừa lơ đãng trả lời.
“…… Vâng vâng vâng, Lư thần thám thần cơ diệu toán, không phải tớ, là Đổng Sương mang đến từ sáng sớm đấy. Đây là lần đầu tiên tớ thấy có người biết rõ chỗ này có hai người mà chỉ tặng một phần đồ ăn. Còn nói cái gì mà ‘Em biết tối qua chị Phương về nhà, nhất định đã ăn sáng rồi mới tới trường, nên không làm cho chị’. Hừ, đồ ăn tự làm đấy, làm tớ ghen tỵ đến mức tối nay không muốn về nhà nữa.” Bên này, Phương Du vẫn đang phàn nàn về sự thiếu công bằng của đàn em, bên kia, Lư Linh lại chẳng có phản ứng gì.
“Nhìn gì mà chăm chú thế? Trong cơm có hoa à?” Nói đoạn, Phương Du một chân mang dép một chân mang giày thể thao, bước đến bàn học, thò đầu đến xem, mắt cô ấy khá tinh, nhìn thấy rõ mảnh giấy trong tay Lư Linh Vận: “Cái gì đây? Còn có giấy à? Hai người có chuyện gì thế?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT