Thấy bóng dáng nữ tử bên bờ hồ lảo đảo như sắp ngã xuống, Mai Hạc Đình đột nhiên thốt ra một câu.
Tuyết Đường ngẩn người. Vốn định mở miệng mắng hắn một trận, nhưng vành mắt lại không tự chủ được mà đỏ hoe.
Cắn răng hồi lâu, cuối cùng nàng cũng nghiêng người tránh ra, nhường lối.
Hoa rơi rải rác dưới ánh trăng, đêm hè mát lạnh, Tuyên Minh Châu chẳng rõ bản thân đã say thế nào, chỉ cảm thấy mình như đang nổi bồng bềnh trên mây, lạnh lẽo như ôm lấy một tảng đá băng mang theo hơi ấm nhè nhẹ.
Trong điện, ánh đèn khi sáng khi tối.
“Vì sao không ngăn cản?”
Nghênh Tiêu xuất hiện, giọng đầy bất mãn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT