Khi buổi họp báo kết thúc, mọi người đều đã rời đi.
“Làm vậy, có đáng không?”
Nghe thấy giọng nói ấy, Túc Mịch lập tức nghiêng người theo phản xạ, quay nửa khuôn mặt bên trái về phía Tịch Hoan.
Anh nhận ra giọng cô, cũng cảm nhận được hơi thở của cô, nên lập tức biết ngay người đến là ai.
“Không đáng chút nào.” Giọng Túc Mịch khàn khàn, “Giờ tôi hối hận lắm rồi. Nếu được làm lại, tôi nhất định sẽ không làm như vậy nữa. Em đừng để tâm, lúc đó tôi chỉ bị ma xui quỷ khiến thôi.”
Bảo cô đừng để tâm, tức là không cần thấy áy náy.
Tịch Hoan luôn cho rằng mình rất hiểu lòng người, nên chưa từng ôm kỳ vọng gì vào bất cứ ai.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play