“Người bắt ngươi là ta, không phải nàng ta. Nàng ấy hiện giờ cũng là tù binh của sơn trại bọn ta, hai người các ngươi chẳng khác gì nhau, nên thôi đừng tổn thương nhau nữa.”
Đường Hoan vừa nói vừa lầm bầm: “Đường đường là hoàng nữ Tây Tần, đến cả ai bắt mình cũng nhận không ra, mắt mũi ngươi có vấn đề à?”
Phong Bất Ngữ lúc này mới đưa mắt nhìn sang Đường Hoan.
Không trách nàng ta lúc nãy không chú ý đến nữ nhân này, thật sự là vì người này quá mức không bắt mắt!
Ngồi bệt dưới đất, đầu tóc bù xù, trên tay còn cầm con thỏ, đang xỏ vào que gỗ nướng, chẳng có lấy chút khí chất bề trên nào.
Ngươi bảo với nàng ta, một kẻ lôi thôi thế kia lại là người bày trận bắt được nàng ta? Nàng ta làm sao cam tâm cho được?
Trong đáy lòng Phong Bất Ngữ âm thầm dìm Đường Hoan xuống, căn bản không xem người này ra gì.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT