Ngày thứ hai nhà họ Giang đi du lịch, chính là ngày Yến Bất Du lên đường tới biên giới.
Đường Hoan không nói hai lời, lập tức ôm chặt lấy đùi phản diện ba ba.
“Đại lão, cứu mạng với!”
Yến Bất Du chỉ liếc cô một cái, lạnh lùng vô tình, vô sỉ vô lý lại điềm nhiên nói: “Không cứu.”
Vệ sĩ kiêm trợ lý thầm lặng chửi thề trong lòng: …Nói dối! Rõ ràng ngài rất hưởng thụ cái cảm giác được người ta ôm đùi như thế này. Biết bao nhiêu người ngoài kia muốn ôm đùi ngài còn không được, thế mà ngài lại để mắt tới cái cô gầy trơ xương, đen đúa, như cọng củi thế này, khẩu vị đúng là nặng quá rồi.
Nếu Yến Bất Du thật sự không thích bị người ta ôm đùi, thì đã sớm ra tay chặt đứt tay kẻ khác rồi, căn bản chẳng buồn nói thêm lời nào.
Còn đối với Đường Hoan, anh luôn có một cảm giác quen thuộc khó hiểu, khiến anh vô thức dung túng cô. Cứ như thể nếu không làm vậy, anh sẽ thấy trống rỗng trong lòng, như thể sẽ đánh mất điều gì đó quan trọng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play