May mà bây giờ Đường Hoan cũng biết tự giác rồi, nàng chẳng cần mở miệng hỏi cái tên “tuyệt vời” kia rốt cuộc là ai đặt.
Cơ bản cũng đoán ra được, là bản tôn đặt chứ ai.
Tần lâu sở quán, nơi phong nguyệt, lấy cái tên không có tí phong cách nào thế này, cũng chẳng trách làm ăn ngày càng ế ẩm.
Trong sáu cô nương còn lại, Mị Nhi là người lớn tuổi nhất, nên khi bước chân vào Tầm Hoan Lâu đã có sẵn tên hoa của mình, tránh được một kiếp nạn.
Năm người còn lại, tuy không đến mức xấu xí tột cùng, nhưng hình dạng cũng mỗi người mỗi vẻ.
Có người hơi mập, lại cứ thích trang điểm cho mình như cái thùng nước.
Có người nhút nhát, vừa bước vào đại sảnh đã cúi gằm mặt, đến khi Đường Hoan bảo ngẩng đầu lên thì đã khóc đến nỗi không ra hình dạng gì nữa. Nhưng đôi mắt kia lại đặc biệt trong sáng, không hề mang theo sự đục ngầu của nữ tử phong trần.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT