Thành ra, mỗi lần lên triều xử lý chính sự, Mục Cảnh Long liền ba ngày hai bận nổi trận lôi đình, nghiêm khắc quở trách triều thần, thậm chí còn dùng đến hình trượng, khiến ai nấy trong triều đều thấp thỏm bất an.
Buổi tối nằm bên cạnh Hòa phi, Mục Cảnh Long còn gặp phải một cơn ác mộng.
Hắn mơ thấy Kỷ Nhàn Hoa dắt tay một đứa trẻ mặc hoàng bào Thái tử, trạc năm sáu tuổi. Còn bản thân thì nằm liệt trên giường bệnh.
Kỷ Nhàn Hoa nắm tay đứa trẻ, chậm rãi bước về phía hắn, vẻ mặt vẫn cao ngạo lạnh nhạt như mọi khi.
Điều khiến hắn ghét nhất chính là cái dáng vẻ kênh kiệu đó của Kỷ Nhàn Hoa. Rõ ràng hắn mới là đế vương một nước, vậy mà nàng ta chưa bao giờ coi trọng hắn. Dù là khi nào nhìn hắn, ánh mắt cũng luôn lạnh lùng xen lẫn trào phúng.
“Bệ hạ, với một kẻ vô dụng chẳng làm nên trò trống gì như ngài, có thể ngồi trên long ỷ từng ấy năm, lẽ ra nên biết đủ rồi.”
“Không, trẫm không phải phế vật…”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play