Đáng tiếc trên đời này chưa từng có thuốc hối hận.
Hạo Quý nhân không phải kẻ hồ đồ, biết rõ đây là lựa chọn của mình, ba viên trân châu còn lại không tìm về được cũng không phải lỗi của Ngô Thường tại. Nàng ta để Ngô Thường tại chịu rét trong Ngự hoa viên suốt mấy ngày như thế, cũng coi như đã trả đủ cho chuyện đối phương bắt chước nàng ta để được sủng ái.
Ân oán giữa họ, đến đây là hết.
Hạo Quý nhân phất tay với Ngô Thường tại, nhàn nhạt nói:
“Biết rồi, ngươi lui xuống đi. Mấy viên còn lại, bản quý nhân sẽ tự sai người đi tìm.”
Ngô Thường tại cúi đầu, nhẹ giọng đáp “dạ”, rồi cùng Tần Nhi rời khỏi Thủy Nguyệt Hiên.
Sơ Nhi nhìn theo bóng lưng họ, bất mãn nói:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play