“A!”
Ngay sau đó, tiếng thét chói tai mất kiểm soát vang lên trong tiểu viện. Lý Đồng, người vốn nhát gan, thậm chí ngã ngồi xuống đất ngay tại chỗ. Lâm Thanh Tuyết cũng không kiềm chế được, phải đưa tay bịt chặt miệng mình: “Huệ.…..”
Sắc mặt của Tống Du lúc này cũng trở nên trắng bệch. Thân xác tàn phá quen thuộc kia lại mang đến cảm giác chấn động mãnh liệt hơn cả người xa lạ. Dự cảm bất an trong lòng cuối cùng đã trở thành sự thật. Dù ngày thường cậu luôn trầm tĩnh và trưởng thành, nhưng lúc này đầu óc cậu như bị oanh tạc, không còn tâm trí để quan tâm trạng thái của bạn gái mình.
Từ nhỏ đã thân thiết với Trương Hùng, Vương Nhất Hàm không nghi ngờ gì là người có phản ứng mạnh mẽ nhất trong nhóm. Hôm qua, cả nhóm men theo quốc lộ đi suốt bảy, tám tiếng đồng hồ, hai chân như muốn rã rời. Gió lạnh thổi qua, cả đám người mệt mỏi đến mức mơ mơ màng màng, nằm ngủ luôn bên vệ đường.
Lúc tỉnh lại, Vương Nhất Hàm cảm thấy hai chân mình đau nhức tê dại, như không còn là của chính mình nữa. Hắn ta vừa quay đầu thì phát hiện, bản thân đã trở lại trước cổng Hắc Long Trại từ lúc nào!
Chuyện này vốn đã đủ kinh hoàng, vậy mà ngay lúc này Trương Hùng lại đột nhiên mở to mắt nhìn chằm chằm hắn, cuối cùng như giọt nước tràn ly.
“A a a!” Vương Nhất Hàm hét toáng lên, quay người lao ra khỏi cổng như kẻ mất trí.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT