Tuy nàng đã đồng ý với Đông Đông, nhưng dù sao đứa nhỏ cũng là con của gia đình khác, điều đầu tiên nàng cần làm vẫn là được sự chấp thuận của phụ mẫu, Yến Thu Xu không thể làm được chuyện như vậy, vì thế nàng chỉ có thể tìm người giúp đỡ.
Tiêu phu nhân vừa từ tốn ăn vừa nghe Yến Thu Xu nói chuyện, đôi mắt ngập tràn ý cười.
Bà hơi nâng mắt, liền nhìn thấy tiểu cô nương đang lúng túng nhìn mình chằm chằm.
Đôi mắt kia dường như có thể nói thành lời, chỉ nhìn vậy thôi cũng đủ khiến người ta mềm lòng, đôi mắt như thể hiện sự phó thác và chân thành, tuy hiện tại ánh mắt mỗi đứa nhỏ đều rất thuần khiết, nhưng không phải đôi mắt nào cũng chỉ cần liếc qua là có thể nhìn thấu được như vậy.
Tiêu phu nhân nhẹ nhàng nói: “Con có lòng, khi nhà lão đại đến đây thỉnh an ta cũng nói về chuyện này rồi, nếu đến tận cửa giải thích sẽ thành chuyện bé xé ra to, thật ra chuyện này chỉ là chuyện nhỏ, con làm vậy cũng tốt.”
“Đa tạ bá mẫu!” Yến Thu Xu thấy bà gật đầu cũng mừng rỡ đáp lại.
Có điều giải thích với Tiêu phu nhân là một chuyện, nàng cười tự giễu, nàng còn phải nghĩ xem nên làm món gì cho lũ trẻ, sau đó phải làm để gia đình thử trước, dù sao dựa vào tính tình người Tiêu gia, bọn họ sẽ không lập tức đến giải thích về xung đột lần này với bên kia.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play