Tốc độ quá nhanh khiến tôi không kịp suy nghĩ, chỉ có thể trơ mắt nhìn nó càng lúc càng gần, càng lúc càng gần.
Tiếng la hét kinh hãi bên tai hết đợt này đến đợt khác, nhưng cũng không ngăn cản được nó tiến lại gần, đầu óc tôi gần như trống rỗng, đột nhiên, cảm thấy một cơn gió thổi tới, lưng bị đụng mạnh một cái, cả người tôi bị đẩy ra ngoài.
"Rầm" một tiếng, tôi ngạc nhiên quay đầu lại, bóng dáng nhỏ bé của Vũ Khiết nằm sấp trên đất, lưng co rút lại, vẻ mặt cực kỳ đau đớn.
Khi phản ứng lại chuyện gì đã xảy ra, tôi hoảng hốt bò dậy trên đất, dùng sức gạt thanh gỗ ra, rất nặng, một lần không được, có người tiến lên giúp đỡ, mới đẩy được thanh gỗ ra, tôi cẩn thận ôm lấy Vũ Khiết, nhỏ giọng run rẩy nói, "Vũ Khiết? Vũ Khiết?"
"Ưm~" Cô ấy nhíu chặt mày dường như không còn sức để mở mắt, tay tôi ôm cô ấy bắt đầu run rẩy, quay đầu nói với những người bên cạnh, "Nhanh, ai lái xe! Đưa Vũ Khiết đến bệnh viện!"
Cũng là khoảnh khắc quay đầu nhìn thấy tên khốn vẫn đứng bất động ở đằng xa, dù vẻ mặt hắn có vẻ lo lắng, nhưng cơ thể hắn lại không có một chút phản ứng nào, dù chỉ bước lên một bước cũng không, cứ thế lặng lẽ nhìn tôi.
Lòng tôi lạnh lẽo, quay mắt đi, thất vọng và tê dại lan khắp cơ thể.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play