Không muốn đến quá gần anh ta, nên cố ý thả chậm bước chân, nhưng không biết có phải là ảo giác của tôi không, tôi chậm một chút thì anh ta cũng chậm một chút, tôi chậm thêm một chút nữa, anh ta cũng lại chậm theo một chút, khoảng cách giữa hai người cứ giữ nguyên không gần không xa, trán tôi chảy dài vạch đen, cảm thấy hai người chúng tôi như vậy càng thu hút sự chú ý của người khác.
Liếc mắt nhìn xung quanh, quả nhiên, mọi người đều nhìn sang.
"Em mà còn chậm nữa, trời tối chắc cũng không ra khỏi cổng công ty được."
Một giọng nói trầm ấm truyền đến từ phía trước, khiến cả người tôi run lên, lại nhớ đến ánh mắt dò xét xung quanh, run rẩy bước nhanh hơn.
Cùng anh ta đến bãi đỗ xe phía sau công ty, lúc chuẩn bị lên xe, tôi chú ý thấy ánh mắt anh ta nhìn về một hướng, tôi cũng theo ánh mắt anh ta nhìn sang, nơi đó lại là Nhạc Anh Vũ, cô ta bế đứa bé trên tay, chậm rãi đi tới, khóe miệng luôn nở nụ cười như có như không, chỉ là khi nhìn thấy tôi cũng ở đó, nụ cười liền cứng đờ trên mặt.
Tiếng khóc của đứa bé cứ vang vọng bên tai tôi, cảm giác xót xa dâng lên trong lòng.
Cô ta đi đến chỗ chúng tôi, trực tiếp lơ tôi đi mà dịu dàng nói với tên khốn kia, "Tiểu Uyên hôm nay cứ khóc quấy mãi, em nghĩ chắc nó nhớ anh rồi, nên đưa nó đến đây."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play