Văn Thanh không hề viết thư cảnh báo gì với Xuân Hoa về việc Lưu Phân lấy người đàn ông kia – người có thói vũ phu trong nhà. Cuộc sống sau này của Lưu Phân e là chẳng mấy dễ chịu. Hơn nữa, con gái lớn của ông ta đã lớn tuổi, nên chưa biết ai sẽ ép ai. Người giết heo vốn nóng nảy, còn con gái ông ta thì cũng chẳng phải dạng dễ bắt nạt.
Trong thư gửi lại, ngoài kể những chuyện liên quan đến nhà họ Văn, Xuân Hoa còn nói cô sắp gả cho Cốc Tử – người mà cô vẫn gọi là “anh Cốc”. Cô mong nhận được lời chúc phúc từ Văn Thanh. Văn Thanh đã hồi âm, báo tin mình vẫn bình an, lại thêm vài dòng chúc mừng gửi gắm. Khi nhận được thư hồi âm, Xuân Hoa còn nhận kèm một món quà nhỏ: một chiếc khăn lụa đỏ rực. Xuân Hoa và mẹ cô là số ít người đối xử thật lòng với nguyên chủ khi còn sống, nên Văn Thanh xem đây là cách cô báo đáp ân tình xưa.
Lúc đầu Văn Thanh cũng không biết khăn lụa đỏ thời này lại quý hiếm đến vậy. Sau khi cô đến không lâu, con gái của Hứa Trường Bình trong thôn chuẩn bị xuất giá. Vài hôm trước lễ cưới, vợ của ông Hứa – người ta thường gọi là thím Chiêu Đệ – lúng túng bước vào điểm tập trung thanh niên trí thức. Ngoài việc muốn mượn một bộ quân phục màu xanh để con gái mặc trong lễ cưới, bà còn hy vọng có thể mượn được chiếc khăn lụa đỏ mà Tào Lộ mang theo từ ngày đầu về thôn.
Tào Lộ là y sĩ dự bị có tính sạch sẽ hơi thái quá, cảm thấy vô cùng khó xử. Cô giải thích với thím Chiêu Đệ rằng hôm ấy vội cứu người nên quên tháo khăn ra, bị nước từ đứa nhỏ làm ướt, đến mức áo sơmi trắng cô mặc hôm ấy cũng bị dính màu đỏ từ chiếc khăn lụa đã phai. Để chứng minh mình không nói dối, Tào Lộ còn lấy chiếc áo sơmi đã giặt không sạch ra cùng chiếc khăn đã phai màu.
Thím Chiêu Đệ nhìn áo sơmi phai đỏ thì tiếc hùi hụi, còn xuýt xoa rằng nếu nó mà đỏ rực hoàn toàn thì tốt quá, như vậy thì chẳng cần mượn bộ quân phục kia nữa.
Sau khi thím ấy rời đi, Tào Lộ cụp mắt buồn bã, vì bản thân cô rất khó chấp nhận việc cho người khác mượn đồ đã mặc. Nhưng trớ trêu là vóc dáng con gái thím Chiêu Đệ lại gần giống cô như đúc. Chưa kể chồng của thím là kế toán đại đội, cũng chẳng phải người dễ đắc tội
Văn Thanh nhìn chiếc áo sơ mi màu hồng đã phai màu cùng với chiếc khăn lụa hồng cũ kỹ, trong đầu đã có chủ ý nên hỏi Tào Lộ rằng có muốn giữ lại hai món đồ này không.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play