Đặc biệt khiến người ta khó thích nghi nhất chính là quy định phân công lao động trong thôn: những người già, trẻ nhỏ và phụ nữ đang mang thai có thể ở nhà nấu cơm, sau đó mang ra tận đầu ruộng cho người đang làm việc. Nhóm thanh niên trí thức gần như phải tự chuẩn bị sẵn đồ ăn mang theo từ sáng sớm. Buổi sáng thì gấp rút không đủ thời gian, buổi tối lại còn phải tăng ca làm thêm giờ.
Chính những lúc như vậy mới là khoảng thời gian khiến họ cảm thấy cực khổ nhất — đến thời gian nghỉ ngơi còn chẳng có, nói gì đến việc nấu ăn cho ra hồn. Ăn uống qua loa cho xong, nhiều người trong số họ gầy rộc đi từ năm đến mười ký, da dẻ bị nắng phơi đến bong tróc, rát buốt, vậy mà vẫn phải cắn răng chịu đựng.
Không hiểu sao mà Lâm Ái Quốc chỉ đơn giản chia sẻ chút kinh nghiệm của nhóm thanh niên trí thức cũ với lớp mới, vậy mà lại lạc đề sang chuyện trồng trọt, cấy hái lúc nào không hay. Hắn đành phải gượng gạo kéo câu chuyện quay về chủ đề nấu cơm: mọi người ăn chung thì mỗi người đều phải tự chuẩn bị gạo, khoai lang đỏ, bắp... bỏ sẵn vào hộp cơm của mình. Đến năm giờ chiều tan ca, mọi người sẽ bắt đầu nấu, ăn nhiều hay ít thì tự mình điều chỉnh. Đất trồng rau thì cùng nhau gieo trồng, có thứ gì ăn thứ đó.
Dầu ăn, muối, nước tương, giấm… đều do cửa hàng phân phối, cuối mỗi tháng sẽ dựa theo sổ ghi chép mà tính toán lại. Nhóm thanh niên trí thức mới đều được chia đất trồng rau, có thể cùng ăn với nhóm cũ hoặc tự mình nấu nướng.
Phòng bếp chung có thể sử dụng, nhưng nếu dùng nước thì phải tự đi gánh. Các loại gia vị nếu muốn dùng nhiều thì phải trả tiền, hoặc tranh thủ lúc rảnh rỗi thì lên huyện mua sắm đầy đủ một lần.
Khi loa phát thanh vang lên báo hiệu bắt đầu lao động lần thứ hai trong ngày, nhóm thanh niên trí thức cũ đã rời đi. Đám thanh niên mới liền túm tụm lại bàn bạc nên làm thế nào. Trong bếp vẫn còn hai gian bếp cũ, vốn là nơi nấu nướng của nhóm cũ hoặc những người đã lập gia đình. Giờ có thể tận dụng lại, chỉ cần mua thêm một chiếc chảo gang lớn, tốt nhất nên chuẩn bị thêm một cái lu nước là ổn.
Nhóm thanh niên trí thức mới có mười người, trừ Văn Thanh thì tất cả đều quyết định tạm thời cùng ăn chung. Văn Thanh giải thích rằng cô ăn uống ít, dạ dày lại có vấn đề, nhiều món không tiêu hóa được. Cô không muốn phiền tới mọi người, cũng không cần phải mua chảo lớn như ai.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play