Bà nội Văn Thanh cũng không vui vẻ gì, bèn tiếp lời: “Đúng đó! Làm dâu trong nhà người ta thì không giúp đỡ cũng đành, lại còn ăn uống chẳng khác gì bị đói lâu ngày! Tôi nhìn mà thấy xấu hổ thay. Trên bàn chỉ có hai món mặn, mà cô ta cứ chực vùi cả mặt vào bát. Không biết nghĩ gì mà chẳng gắp nổi miếng thịt nào cho con trai tôi hay cháu tôi ăn!”
Ông nội Văn Thanh cũng phụ họa, vẻ mặt không hài lòng: “Tôi đã đưa hai đồng tiền mừng, vậy mà em trai cô ta không tặng nổi cho tôi một điếu thuốc! Em dâu cô ta còn nói với người ngoài là nhà tôi có tiền nên mới keo kiệt. Họ nói con tôi
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.