Vệ Hạo có phần không hiểu, tại sao lại không gọi bác sĩ mà lại gọi y tá tới khám? Hứa Trường Xuân vừa để Văn Thanh vào xem tình trạng của người bệnh, vừa cười nói với Vệ Hạo:
“Ngại quá, bác sĩ đang ở bên đại đội sát vách. Văn Thanh là thanh niên trí thức, tay nghề y cũng thuộc loại giỏi giang. Cậu cứ yên tâm giao cho cô ấy đi!”
Vệ Hạo lúc này còn có thể nói gì nữa? Tình hình hiện tại cũng chỉ có thể để Văn Thanh ra tay. Cũng may, so với Văn Thanh thì hắn hiểu biết về y học ít hơn, nhưng vẫn cảm thấy cô làm không tệ.
Ít nhất, lần trước hắn nhập viện, bác sĩ trong đó cũng từng khen người xử lý vết thương cho hắn rất chuyên nghiệp. Cách xử lý miệng vết thương, bôi thuốc sát trùng đều rất cẩn thận, cả dây chằng bị tổn thương cũng được điều trị khá ổn.
Văn Thanh vốn đã có sự chuẩn bị từ trước, cô biết người bệnh lần này bị bệnh tim. Cô dùng thói quen nghề nghiệp sờ sơ mạch một chút, sau đó kiểm tra thêm nhịp tim và hô hấp.
Không chần chừ, cô liền lấy một viên thuốc trợ tim có tác dụng nhanh, đặt vào miệng người bệnh, sau đó rút từ trong người ra cây kim châm cứu rồi nhanh chóng đâm xuống một huyệt vị quan trọng.
Chu Kỳ đang trong trạng thái hôn mê, bỗng run rẩy, hoảng loạn như thể đang thấy đứa con gái bé bỏng của mình đang gọi:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT