Trong tay bọn chúng còn giữ hai bé gái – là con của những gia đình trọng nam khinh nữ, bị chính cha mẹ mình bán đi. Trên chuyến tàu tới đây, chúng đã bắt trộm thêm một đứa, dụ dỗ được một đứa khác. Ngoài ra, hai người phụ nữ còn lại cũng đã bắt được một bé gái và lừa gạt thêm một cô gái ngốc nghếch tầm mười lăm mười sáu tuổi. Cứ nghĩ lần này sẽ là một phi vụ “kiếm lớn”!
Lúc đó, Nhị Cẩu chỉ định ra ngoài mua bao thuốc, tiện đường ghé đến chỗ Dương lão đại xin hỗ trợ thêm chút việc. Ai ngờ khi quay về, hắn kinh hoàng phát hiện nơi trú ẩn của cả bọn đã bị cảnh sát bao vây. Không bao lâu sau, hắn tận mắt chứng kiến toàn bộ đồng bọn của mình lần lượt bị bắt, còn bản thân thì chỉ biết trốn sang một bên, không dám nhúc nhích.
Hiện giờ hắn không biết làm gì khác ngoài chạy trốn. Nhưng hắn cũng không dám đi quá xa – bởi tối nay vẫn còn người tiếp ứng sẽ đến. Hắn chỉ có thể ẩn nấp từ xa, âm thầm chờ đợi cơ hội tiếp theo.
Về phần Văn Thanh, sau khi dạo một vòng, cô quay lại sân nhà Dương lão đại, xác nhận lại địa điểm giao dịch mà hai người đã hẹn từ trước. Lần trước đôi bên đã thỏa thuận rõ loại hàng, lần này Dương lão đại tạm thời muốn thêm một chiếc máy may nữa – có người trong nhà sắp cưới vợ, cần gấp, mà lại sẵn lòng trả giá cao. Vì thế, ông ta đề nghị tăng thêm hai mươi đồng mỗi chiếc.
Văn Thanh giả vờ miễn cưỡng đồng ý sẽ đi lấy hàng ngay, sau đó lại hẹn địa điểm giao dịch rồi rời đi. Giờ cô đã có kinh nghiệm – trước tiên lái xe tải đến điểm giao hàng, toàn bộ hàng hóa để trên xe. Bên kia phải kiểm kê, trả tiền xong xuôi thì mới được tự tay khuân hàng xuống. Lỡ có động tĩnh gì bất thường, cô chỉ cần lái xe bỏ chạy. Khi khoảng cách đủ xa, cô sẽ thu cả xe vào trong không gian – lúc đó, có mà tìm cô cũng như mò kim đáy bể.
Dương lão đại cũng chẳng dám đắc tội với “Thần Tài” như cô. Chưa nói đến chuyện từng tận mắt thấy Văn Thanh có vũ khí, chỉ riêng việc lần này cô giúp ông ta giải quyết vụ con gái của cấp trên bị bắt cóc thôi, cũng đủ khiến ông ta cảm động đến phát khóc rồi!
Cuộc giao dịch diễn ra suôn sẻ. Dương lão đại vô cùng cảm kích, còn cố ý mang thêm ra một rương trang sức châu báu để biếu tạ. Nếu không có Văn Thanh, ông ta chắc chắn sẽ bị liên lụy – cấp trên mà thấy ông không nỗ lực tìm lại con gái, thì cái chợ đen này ông đừng hòng làm ăn tiếp. Dù hiện tại Dương lão đại đã mở rộng việc buôn bán sang nơi khác, nhưng vẫn không dám bỏ bê “đại bản doanh” của mình ở đây.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT