“Con lại còn biết?” Địch Uyển vỗ một cái vào cánh tay Hạ Huyền, nhíu mày nói: “Lần trước còn cãi nhau với Tri Tri đuổi người ta đi, bây giờ Tri Tri không muốn ở, con lại đổi sắc mặt, người ta cứ phải xoay quanh con mới vừa lòng hả?”
“Con…” Hạ Huyền quả thực muốn chết cho xong.
Anh nghẹn một lúc lâu, lại không thể nói đó là Nam Tri bịa chuyện, chỉ có thể âm thầm nghiến răng, nhận hết tội về mình: “Ôi giời không phải… Lúc ấy là con sai rồi, bây giờ con hiểu chuyện muốn chuộc lỗi mà?”
Khúc Giang Nhu bên cạnh xem đến buồn cười, an ủi: “Không cần đâu Tiểu Huyền, phòng kia đã quét dọn rồi, nhưng bây giờ cũng không có ga giường chiếu gì cả, không tiện ở, mẹ vẫn nên đưa Tri Tri về nhà ở thôi.”
“Đừng, mẹ ơi hai người cứ đi đi về về lăn qua lộn lại cũng phiền phức.” Hạ Huyền vừa điên cuồng nháy mắt ra hiệu với Nam Tri, vừa trăm phương nghìn kế khuyên nhủ: “Nam Tri nghỉ hè ở đây mẹ còn có thể ngày nào cũng gặp cô ấy, chẳng phải tiện hơn nhiều sao?”
“Hơn nữa ở đây con có đủ thứ hay ho, cô ấy cũng không chán.”
“Nếu mẹ thấy dọn dẹp nhà cửa phiền phức, vậy con đi dọn cho.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play