Vốn dĩ Nam Tri đã không định xen vào chuyện này, dù sao nhắc nhở qua như vậy là đủ rồi, cô chỉ muốn phất tay áo rời đi, ẩn sâu công và danh.
Ai ngờ chỉ một chút thông tin ít ỏi như vậy, cư nhiên có thể bị đôi mắt tinh tường của Triển Sương vạch ra được.
Cô xấu hổ cười ha hai tiếng, hàm hồ nói: “Có lẽ vậy.”
“Tri Tri, trúc mã của cậu?” Thư Vân Mạn ngẩn người, vội vàng không ngừng hỏi: “Trúc mã của cậu có phải rất cao, da rất trắng, cười rộ lên mắt cong cong không? Tối nay mặc áo khoác gió màu đen?”
“Lúc đầu anh ấy chào hỏi bạn trai tớ là đang cười, tớ ấn tượng đặc biệt sâu sắc.”
“…” Nam Tri không biết trong tình huống này rốt cuộc có nên đáp hay không, chỉ có thể tránh nặng tìm nhẹ nói: “Là mặc đồ đen, cụ thể là quần áo gì tớ quên rồi.”
Đang trò chuyện, Khương Nhân bên kia đã thêm vào bảng tin tỏ tình của Đại học Nam Cảng, dò hỏi tình báo đã trở về.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT