Sự cố nghiêm trọng về vận hành game chính thức của trò chơi Đại Lục Tina xảy ra, sau khi bản cập nhật mới được phát hành, các nhân vật trong trò chơi mà người chơi rút thẻ gacha, trong đó có nhân vật Tạ Phi Nhiên, biến mất không thấy tăm tích.

Một thời gian ngắn sau, cộng đồng người chơi vô cùng phẫn nộ, ngay lập tức đưa công ty game và những người thiết kế lên hot search.

Dưới phần bình luận của game Đại Lục Tina chính thức:

[Cỏ Xanh Bên Sông: Tôi bỏ ra vài nghìn đến cả vạn để rút ra nhân vật, các người nói xóa là xóa, có coi chúng tôi là người không, tiền của ai mà không phải từ mồ hôi nước mắt chứ.]

[Nguyệt Vũ Vũ: Tôi nói thẳng, game rác, hoàn tiền!]

[Thấy Tôi Thì Bảo Tôi Đi Học: Phi Nhiên của tôi, Phi Nhiên của tôi, mặc dù cậu ấy rất yếu, nhưng tôi thật sự thích cậu ấy, nhà thiết kế Tư Mã, cậu không có trái tim!]

[Đặt Tên Khó Quá: Bản cập nhật lần này sửa giá trị của những nhân vật yếu (×) sửa mất nhân vật trong bể thẻ (√)]

Giữa những lời chỉ trích của người chơi, cuối cùng, phía game chính thức đã phát hành thông báo.

Đại Lục Tina chính thức: Bản cập nhật lần này, sau khi nhận được phản hồi từ người chơi về việc nhân vật Tạ Phi Nhiên biến mất, chúng tôi đã cố gắng sửa chữa nhiều lần, nhưng dữ liệu gốc của nhân vật Tạ Phi Nhiên đã bị hỏng, mô hình nhân vật, động tác kỹ năng và lồng tiếng của Tạ Phi Nhiên đều không thể sửa chữa trong thời gian ngắn. Về vấn đề này, chúng tôi sẽ cấp bồi thường cho các bạn, mỗi người sẽ nhận 10 viên Đá Thẻ.

Người chơi thấy thông báo này đều sững sờ, rồi mới nhận ra, trời ạ, nhân vật mà mình đã bỏ ra vài nghìn đến cả vạn để rút lại chỉ còn một hình vẽ, mà họ lại định chỉ bồi thường bằng việc rút thẻ tinh thạch x10.

Một người xem náo nhiệt, không ngừng chế giễu: [Còn không mau cảm ơn đi, không cho mười viên thuốc hồi máu thì coi như là may rồi.]

Vậy là, Đại Lục Tina lại một lần nữa bị đưa lên hot search, lần này tiêu đề là: Game rác, hoàn tiền!

Bên ngoài người chơi đang mắng chửi ầm ĩ, nhưng trong nội bộ công ty game, mọi người cũng đang rất lo lắng.

Nhà thiết kế game và người phụ trách dự án đứng sau lưng trưởng nhóm mô hình, căng thẳng hỏi: “Thế nào rồi? Có làm xong mô hình không?”

Vừa dứt lời, dữ liệu trên máy tính đột nhiên sập, mô hình nhân vật Tạ Phi Nhiên mà trưởng nhóm mô hình vừa làm xong liền bị hỏng.

Nhìn cảnh tượng trước mắt, trưởng nhóm mô hình bất lực tựa lưng vào ghế.

Từ lúc nhân vật trong game Tạ Phi Nhiên đột nhiên biến mất, đến việc khôi phục dữ liệu rồi tái tạo mô hình, trời biết bọn họ đã phải trải qua những gì.  

Dữ liệu của Tạ Phi Nhiên hoàn toàn không thể tìm lại, còn việc tái tạo mô hình thì luôn thất bại hết lần này đến lần khác.  

Đúng lúc ba vị sếp lớn đang mày chau mặt ủ thì một tin tức mới lại ập đến.  

---

“Tổng giám đốc Lý, diễn viên lồng tiếng của Tạ Phi Nhiên báo rằng cậu ấy bị cảm nặng, tạm thời không thể thu âm được.”

Nhân viên nhỏ đứng ở cửa, run rẩy báo cáo.  

Nghe vậy, các sếp thở dài, mô hình nhân vật còn chưa dựng xong, nói gì đến chuyện lồng tiếng?  

Cùng lúc đó, phòng quan hệ công chúng cũng gửi đến một tin tức khác. 

“Sếp, đối thủ của chúng ta đã mua hot search bôi đen công ty. Giờ các game thủ đang đồng loạt gọi lên đường dây nóng 315 để yêu cầu hoàn tiền.”

“CÁI GÌ?”

---

Trong khi bên ngoài vì sự biến mất của Tạ Phi Nhiên mà náo loạn cả lên thì chính Tạ Phi Nhiên lại tỉnh dậy trong một phòng huấn luyện.   

Chỉ trong chớp mắt, anh đã đến một thế giới xa lạ, thế giới hiện thực của người chơi.  

---

“Này, dậy đi.”

Ai đó nhẹ nhàng đẩy anh.

Tạ Phi Nhiên mở mắt, trước mặt anh là một thiếu niên khuôn mặt xinh xắn như búp bê. 

Với tư cách là một nhân vật trong game, suýt nữa theo bản năng buột miệng hỏi: “Bạn có muốn cùng tôi phiêu lưu không?”

Thiếu niên gọi anh dậy ngạc nhiên chớp mắt, sau đó đưa tay chọc chọc má anh, bật cười: “Mới mấy ngày không gặp mà cậu lại càng xinh đẹp hơn rồi đấy.”

Ngay khi Tạ Phi Nhiên chuẩn bị mở miệng nói chuyện với thiếu niên trước mặt, một người từ ngoài phòng huấn luyện bước vào, nói với cả hai: “Tạ Phi Nhiên, Diệp An Sinh, tổng giám đốc gọi hai cậu lên văn phòng.”

Nghe vậy, thiếu niên tên Diệp An Sinh lập tức mắt sáng lên, nhanh chóng đáp: “Anh Trình, bọn em đến ngay!”

Nói xong, cậu nắm tay kéo Tạ Phi Nhiên đi, phấn khích nói: “Nhanh lên! Biết đâu lần này suất tham gia Bắc Cực Hùng - Thanh Xuân Niên Hoa sẽ thuộc về chúng ta đấy.”

Cái tên Bắc Cực Hùng đã từng xuất hiện trên diễn đàn game mà Tạ Phi Nhiên từng xem qua, anh lập tức phản ứng, đây có thể là một cuộc thi tuyển chọn tài năng!

Lẽ nào thần Quang Minh thực sự nghe thấy lời nguyện ước của mình mà đưa mình đến thế giới hiện thực?

Khi Tạ Phi Nhiên vẫn còn đang suy nghĩ làm sao để tham gia cuộc thi thì Diệp An Sinh đã kéo anh đi, theo sau người tên anh Trình, nhanh chóng đến trước cửa văn phòng tổng giám đốc.  

---

Còn chưa kịp bước vào, bên trong đã vang lên một giọng nói khẩn thiết cầu xin: “Tổng giám đốc Tạ, lần này tôi thực sự sai rồi! Tôi đã cắt đứt quan hệ với cô ta rồi, xin hãy cho tôi tham gia buổi tuyển chọn này.”

Một giọng nam run rẩy tiếp tục cầu xin: “Tôi đã 27 tuổi, nếu bỏ lỡ cơ hội này, tôi không biết đến bao giờ mới có thể ra mắt!”

Bên trong, người đàn ông được gọi là tổng giám đốc Tạ đáp lại bằng giọng điệu lạnh lùng đến tột cùng: “Lúc cậu leo lên giường của phú bà, bị paparazzi chụp được, sao không nghĩ đến những điều này?”

Người đang khóc lóc van xin là Giang Nhiễm, thực tập sinh được công ty giải trí Tinh Vân đánh giá cao nhất.  

Anh ta có giọng hát và vũ đạo xuất sắc, sở hữu một gương mặt nam thần mỹ miều, từng xuất hiện trên nhiều chương trình, nhờ đó thu hút một lượng lớn người hâm mộ.  

Công ty giải trí Tinh Vân vốn dự định dốc toàn lực lăng xê Giang Nhiễm trong lần tuyển chọn này. Khi Tạ Lăng mua lại giải trí Tinh Vân, mục tiêu chính là đối đầu với Thịnh Hoa - một công ty đã sản sinh vô số lưu lượng đỉnh cấp.  

Nhưng vì Giang Nhiễm bị chụp ảnh leo lên giường phú bà, lá bài tẩy trong tay Tạ Lăng đã bị hủy hoại hoàn toàn. 

Giang Nhiễm nhìn chằm chằm vào Tạ Lăng, không cam tâm nói: “Chuyện này có thể tẩy trắng được. Chỉ cần....”

Tuy nhiên, chưa kịp nói hết câu, Tạ Lăng đã lạnh lùng cắt ngang: "Đủ rồi, tôi không thích những kẻ không biết nghe lời." 

Thực ra, Tạ Lăng không quan tâm Giang Nhiễm ngủ với ai. 

Nhưng đáng tiếc, vị phú bà kia lại là bạn thân của ông chủ giải trí Thịnh Hoa, đây mới là điều mà Tạ Lăng không thể chấp nhận. 

Anh Trình đứng bên ngoài liếc nhìn hai thiếu niên bên cạnh rồi nhẹ giọng nhắc nhở: “Tạ tổng không thích những kẻ không biết nghe lời. Theo hợp đồng, chỉ cần không yêu đương, không lăng nhăng, không tiếp xúc với đối thủ là được.”

Diệp An Sinh ngoan ngoãn gật đầu, Tạ Phi Nhiên nghe vậy cũng khẽ gật đầu.   

Dù sao, anh cũng là main DPS trong trò chơi, đến thế giới này mục tiêu chính là debut ở vị trí center. Yêu đương? Đối với một nhân vật game như anh mà nói, chuyện đó quá mức khó khăn. 

---

Lúc này, từ bên trong, Giang Nhiễm vẫn không cam lòng, lớn tiếng nói: “Thực tập sinh mới vào chẳng có ai đẹp cả, hát nhảy cũng không bằng tôi, Tạ tổng, ngài...”

Tạ Lăng không hề dao động, giọng điệu lạnh nhạt ra lệnh: “Trình Nguyên, đưa người vào.”

Trình Nguyên tức anh Trình quay sang nhìn hai thực tập sinh bên cạnh, sau đó nói: “Vào đi.”

Vừa dứt lời, Tạ Phi Nhiên lập tức bước vào văn phòng trước. 

Cánh cửa kính mờ bị đẩy ra, một thiếu niên mái tóc trắng như tuyết đầu mùa bước vào.  

Tạ Lăng chỉ vừa liếc mắt một cái, nhưng không thể dời đi ánh nhìn. 

Thiếu niên ấy có mái tóc trắng như bông tuyết đầu mùa, đôi mắt như lưu ly, đuôi mắt vương chút sắc đỏ, vừa thuần khiết lại diễm lệ tựa như tinh linh bước ra từ thế giới tuyết trắng. 

Lúc này, anh khẽ đưa tay vén một lọn tóc lòa xòa bên tai để lộ ra một nốt chu sa đỏ tươi trên cổ tay, càng tôn lên làn da tuyết trắng như sứ.

Tạ Phi Nhiên bình tĩnh nhìn người đàn ông trước mặt, người có gương mặt lạnh lùng, như thể cả thế giới này đều nợ hắn.  

Sau một hồi suy nghĩ kỹ càng, anh lễ phép mở miệng: "Chào Tạ tổng." 

Tạ Lăng đang quan sát Tạ Phi Nhiên, mà Tạ Phi Nhiên cũng đang quan sát Tạ Lăng. 

Tạ Lăng rất đẹp trai, khí chất cao quý bức người, rõ ràng là kiểu đại gia nạp thẻ trong lời đồn của game thủ. 

Gặp được một ông chủ như vậy, Tạ Phi Nhiên vô cùng hài lòng.

Dù sao muốn mạnh lên chỉ có một con đường duy nhất, nạp tiền!

Đồng thời, Tạ Phi Nhiên cũng lập tức bày ra tư thế hoàn hảo nhất để người đàn ông có quyền quyết định suất tham gia tuyển chọn này phải nhìn ra rằng anh chính là main DPS xuất sắc nhất. 

Dù sao sát thương của anh có yếu đến mức gãi ngứa thì ít nhất cũng còn nhan sắc để bù lại.  

Lúc này, Diệp An Sinh cũng bước vào.  

Mặc dù nhan sắc của cậu không sánh bằng Tạ Phi Nhiên, nhưng so với Giang Nhiễm vẫn nhỉnh hơn hẳn, hơn nữa cậu lại mang theo năng lượng tràn đầy của một thiếu niên hoạt bát. 

Cậu lễ phép cúi đầu: "Chào Tạ tổng."  

Còn ở một góc khác trong văn phòng, gương mặt của Giang Nhiễm trở nên cực kỳ khó coi. 

Khi nào trong công ty lại xuất hiện hai người còn đẹp hơn anh ta? 

Đặc biệt là thiếu niên tóc trắng kia. 

Mặc dù thiếu niên tóc trắng trông còn rất trẻ, nhưng Giang Nhiễm có thể tưởng tượng ra dáng vẻ khi trưởng thành của người nọ, nhất định sẽ còn phong hoa tuyệt đại hơn bây giờ.  

Nếu đặt vào showbiz, e rằng sẽ trở thành nhan sắc đỉnh cao trong giới giải trí. 

---

Khi Giang Nhiễm đang ghen tị đến phát điên, Tạ Lăng ngồi sau bàn làm việc đột nhiên bật cười khinh miệt. 

“Công ty không có ai đẹp hơn cậu sao?”

Lời này khiến sắc mặt Giang Nhiễm tái mét, giống như bị tạt cả thùng thuốc nhuộm lên mặt. 

Tạ Lăng không muốn nói thêm, chỉ lạnh nhạt phất tay: "Còn không mau cút đi?"  

Giang Nhiễm nghiến răng, tức giận lao ra khỏi văn phòng. 

Nhưng chưa kịp ra khỏi cửa, anh ta đã bị Trình Nguyên chặn lại. 

Một tờ đơn được nhét vào tay anh ta.  

Trình Nguyên lạnh lùng nói: “Đây là phí vi phạm hợp đồng của cậu.”

Sau đó, anh ta đóng cửa lại không chút nể nang: “Đi thong thả.”

Sau khi Giang Nhiễm rời đi, văn phòng lập tức trở nên yên tĩnh. 

Tạ Lăng nhìn chằm chằm Tạ Phi Nhiên, sau đó liếc sang Trình Nguyên, lạnh giọng nhận xét: "Người cậu chọn không tệ."  

Tạ Lăng xuất thân từ hào môn, trong giới của hắn đã thấy qua vô số mỹ nhân. 

Nhưng ngay cả vậy, khi nhìn thấy Tạ Phi Nhiên, hắn vẫn phải thừa nhận rằng người này thật sự quá đẹp. 

Nếu Tạ Phi Nhiên vào giới giải trí, chỉ cần đứng đó làm một bình hoa, không cần làm gì, vẫn sẽ có vô số người thích.

Trình Nguyên nghe vậy, nở nụ cười đầy tự mãn. 

Hôm đó, Trình Nguyên nhặt được Tạ Phi Nhiên trên đường, lúc đó anh đang phát tờ rơi, nhìn một cái liền cảm thấy đây là viên ngọc thô, lập tức ký hợp đồng. 

Không ngờ chỉ sau vài ngày các đường nét trên gương mặt của người này còn tinh xảo hơn trước. 

Lúc này, Tạ Lăng quét mắt nhìn hai người trước mặt, chậm rãi nói: “Công ty đã quyết định dành hai suất tham gia Thanh Xuân Niên Hoa của Bắc Cực Hùng cho hai người.”

Hắn dựa lưng vào ghế, giọng nói trầm thấp nhưng lạnh lẽo: “Hy vọng hai người sẽ không khiến tôi thất vọng.”

“Lần này, chương trình tuyển chọn của Bắc Cực Hùng sẽ phát sóng trực tiếp từ đầu đến cuối. Tất cả hành động của các cậu sẽ bị khán giả theo dõi. Tôi không hy vọng nghệ sĩ dưới trướng mình chỉ là hai bình hoa vô dụng.”

Nói xong, Tạ Lăng nhìn Tạ Phi Nhiên và Diệp An Sinh, nở một nụ cười như có như không. 

"Nói xem, hai cậu biết chơi nhạc cụ gì?"  

Ánh mắt của Tạ Lăng sắc bén như giáo viên chủ nhiệm khiến Diệp An Sinh không chịu nổi áp lực, vội vàng trả lời: “Tôi biết chơi guitar và piano, cũng biết một chút về trống và sáo.”

Tạ Phi Nhiên nghe vậy thì trầm mặc.  

Là một chủ C, vậy mà anh lại biết ít nhạc cụ đến thế sao?  

Nhưng dưới ánh mắt đầy áp lực của Tạ Lăng, anh chỉ có thể cắn răng đáp: “Tôi biết đàn Lyre.”

Thực ra, anh cũng không rành đàn Lyre lắm, chỉ là do thiết lập của trò chơi mà anh biết gảy vài nốt. 

Giờ mà nhập thêm dữ liệu kỹ năng vào hệ thống của mình thì còn kịp không?  

May thay, Tạ Lăng không quá để ý chuyện họ biết nhạc cụ gì, chỉ cần không phải là hai cái bình hoa rỗng tuếch là được.  

Hắn dựa người ra sau, chậm rãi nói: “Vậy thì cố lên, công ty sẽ dốc toàn lực ủng hộ hai cậu.”

Cả văn phòng chìm trong im lặng. 

Diệp An Sinh nổi hết da gà, nụ cười của Tạ tổng đáng sợ quá!

Để phá vỡ bầu không khí kỳ lạ, Tạ Phi Nhiên lục tung kho dữ liệu từ ngôn ngữ của người chơi, cố gắng tìm một câu khích lệ mang tính truyền kỳ. 

Sau đó, anh hắng giọng, kiên định tuyên bố: “Nhiệm vụ của tôi là xây dựng lại đế chế và ánh hào quang cho show tuyển chọn.”

Lời vừa thốt ra, cả văn phòng chìm vào trầm mặc. 

---

Tác giả có lời muốn nói:

Câu cuối cùng là một câu đùa.

Doinb: "Điều này chứng tỏ chúng ta là khu vực số 1." (S9 – Nhà vô địch đường giữa)  

Faker: "Bởi vì tôi là Faker." (S3, S5, S6 – Nhà vô địch đường giữa)  

Rookie: "Tôi sẽ bảo vệ tất cả những gì thuộc về IG." (S8 – Nhà vô địch đường giữa)  

Showmaker: "Nhiệm vụ của tôi là xây dựng lại đế chế và ánh hào quang cho LCK." (S10 – Nhà vô địch đường giữa)  

Knight: "Vào được top 4 đã là thành công rồi." (S10 – Bán kết đường giữa)

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play