Giang Dĩ Niên cúi đầu nhìn tôi, giống như đang âm thầm hỏi:
【Anh quên gì chứ? Anh còn chưa nhớ ra là có mang nữa mà.】
Lục Tuyết thấy anh ta mơ hồ bối rối, khẽ cười một tiếng:
“Nhiên Nhiên, không mang thì nói không mang, nói dối không phải thói quen tốt đâu. Nếu em thật sự muốn, chị cho em cái này cũng được mà.”
Tôi đảo tròn mắt, đưa ngón tay mũm mĩm chỉ về phía lều của cô ta và Lục Bảo Nhi:
“Em thật sự có mang, chỉ là để quên trong lều của chị Tiểu Tuyết thôi ạ.”
Nghe vậy, Lục Tuyết lập tức nhíu mày.
Còn Lục Bảo Nhi thì rõ ràng là hoảng loạn thấy rõ.
Các khách mời khác đều hoang mang, chỉ có Giang Dĩ Niên là hiểu được ý tôi, bước chân vừa xoay liền đi về phía lều của Lục Tuyết.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT