Bị bắt lấy mắt cá chân, Sở Hàm Đường liền như bị người ta siết chặt lấy huyết mạch, nhất thời không dám động đậy. Ngay sau đó, nàng bị Tạ Tự Hoài kéo vào lòng, thuận thế lăn vào giữa giường.
Hương thơm nhàn nhạt trên người thiếu niên xông thẳng vào mũi, trong khoảnh khắc liền bao phủ mùi hương còn vương trên người nàng, xóa sạch hết thảy dấu vết còn lại.
“Như vậy, trên người ngươi liền không còn mùi của nàng nữa.”
Tạ Tự Hoài khẽ nhắm mắt lại, Sở Hàm Đường sững người. Tay hai người vẫn còn đang đan chặt, ý hắn là định cứ thế nắm tay ngủ cả đêm sao? Nàng chỉ nhận được tiếng hít thở nhẹ nhàng, đều đặn của hắn làm đáp án.
Tạ Tự Hoài nghiêng đầu, cùng nàng gối chung một chiếc gối gỗ dài, chẳng biết lúc nào hắn đã đưa tay tắt đi ngọn nến, cả gian phòng chìm vào bóng tối.
Sở Hàm Đường còn mở to mắt, để ánh nhìn từ từ thích ứng với bóng đêm. Dưới ánh sáng mờ ảo còn sót lại, nàng nhìn thấy đường nét gương mặt an tĩnh của Tạ Tự Hoài, lông mi rủ xuống, như một chiếc quạt nhỏ mỏng manh che phủ mí mắt.
Hắn vẫn còn ôm lấy nàng. Mặt đối mặt, ôm sát đến vậy. Sở Hàm Đường có chút lúng túng, khẽ dịch thân thể ra sau một chút, bởi vì phía dưới nàng không có hai lượng thịt kia, nếu dán quá gần, rất có thể sẽ bị hắn phát hiện.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play