Trì Nghiêu Dao che ngực, trong lòng vẫn còn sợ hãi mà nhìn cánh tay vừa rồi nắm lấy Sở Hàm Đường. Nàng cũng không biết cú chém vừa rồi của Tạ Tự Hoài sẽ rơi xuống tay ai. Khi Sở Hàm Đường và Trì Nghiêu Dao hoàn hồn lại, bọn họ đã rời khỏi khu rừng đó.
Không phải giết sạch kẻ địch, mà là lợi dụng thời cơ để chạy thoát. Họ còn phải đề phòng có người đuổi theo. Chiếc xe ngựa trong lúc hỗn loạn bị chém loang lổ bởi đao kiếm, chỉ cần nhìn sơ qua cũng biết lúc nãy đã xảy ra chuyện dữ dội đến thế nào.
Mọi người gần như đều thở dốc từng ngụm từng ngụm. Bạch Uyên ngực phập phồng, nhìn về phía Tạ Tự Hoài, trong mắt mang theo do dự:
“Tạ công tử, hành động vừa rồi của huynh thật sự quá nguy hiểm.”
Vạn nhất nếu đến giây phút cuối cùng mà Sở Hàm Đường vẫn không chịu buông Trì Nghiêu Dao ra, thì trong số họ hôm nay chắc chắn sẽ có một người bị chặt đứt một cánh tay.
Chỉ mới tưởng tượng lại cảnh tượng khi nãy thôi, hắn đã cảm thấy sợ hãi. Ấn tượng tốt ban đầu với thiếu niên kia trong nháy mắt sụp đổ, thậm chí còn có chút oán trách Tạ Tự Hoài vì đã để Trì Nghiêu Dao rơi vào tình cảnh nguy hiểm như vậy.
Tạ Tự Hoài thì phản ứng vô cùng thản nhiên, đưa tay nhẹ nhàng lau đi vệt máu bắn lên gương mặt mình:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play