Bạch Uyên xác nhận được đáp án, trên mặt tuy có vẻ ngạc nhiên nhưng thực chất đã lùi lại vài phần. Vừa rồi thực sự quá hoảng sợ, đang nói chuyện thì Sở Hàm Đường đi tới gần, suýt chút nữa là dính sát vào người hắn, nói không bị dọa cho giật mình thì đúng là giả.
Rõ ràng tối hôm qua bọn họ đã vô cùng cẩn trọng, vậy mà vẫn không tránh khỏi bị người dùng vu thuật khống chế rồi mang đi. Bởi vì nữ tử kia có chuyện muốn hỏi bọn họ, nên sau khi đưa về phủ Thành chủ liền giải vu thuật, nếu không chỉ sợ cũng sẽ trở nên giống như Sở Hàm Đường lúc trước.
Chỉ là Bạch Uyên cũng không phải chưa từng thấy người bị vu thuật khống chế, nhưng bọn họ không giống Sở Hàm Đường. Ánh mắt hắn lướt qua hai bàn tay đang nắm lấy nhau của Sở Hàm Đường và Tạ Tự Hoài, không hiểu sao lại thấy da đầu hơi tê rần, đại khái là vì đây là lần đầu tiên hắn thấy hai nam nhân nắm tay nhau, lại còn đều là người hắn quen biết.
Có điều, vừa nhìn liền biết là do bị vu thuật tác động. Vốn dĩ bọn họ còn cảm thấy Phong Thành có phần quỷ dị, định điều tra rõ ràng rồi sẽ rời đi. Hiện tại xem ra, nên rời đi càng sớm càng tốt, kẻ ẩn trong bóng tối muốn bắt Trì Nghiêu Dao có lẽ đã bắt đầu hành động.
Chuyện này đối với bọn họ vô cùng bất lợi. Thành chủ Phong Thành và những người kia e là có lợi ích liên quan, từ việc tối hôm qua thẩm vấn bọn họ đã có thể nhận ra, chắc chắn là đã tiết lộ hành tung của họ.
Dọc đường đi, bọn họ đã gặp không ít cuộc tập kích, mà đó là trong tình huống đã nghĩ đủ mọi cách để vòng đường tới kinh thành, thật khó tưởng tượng nếu vị trí cụ thể bị lộ, hậu quả sẽ ra sao. Bạch Uyên lấy lại bình tĩnh, hỏi:
“Vậy Sở công tử phải làm thế nào mới có thể thoát khỏi vu thuật?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play