Không thể xem thường lòng tự trọng của Yến Vân được.
Cô quay đầu, lịch sự cười với Bạch Xuyên: “Anh cứ tiếp tục nói.”
Ánh mắt vốn đã mơ hồ của Bạch Xuyên càng thêm mơ hồ.
Hai cảnh sát đến nhà, nói sao nhỉ, đầu óc có vẻ đều…
Bạch Xuyên khẽ ho một tiếng, nói: “Tôi vừa nói với Đội trưởng Yến rồi, tôi không có ấn tượng sâu sắc với cô gái ở tầng hai. Đây là nhà cũ của bố mẹ tôi, nhà tôi đã chuyển đi từ lâu. Gần đây tôi được điều đến nhà máy xi măng làm việc, mới chuyển đến đây. Cô gái ở tầng hai có vẻ rất thích âm nhạc, tôi thấy cô ấy mua đĩa hát, à đúng rồi, hình như cô ấy thỉnh thoảng đến vũ trường? Tôi đoán, các anh nói cô ấy đã rời khỏi nhà một thời gian, chính là đến vũ trường. Vũ trường là nơi hỗn tạp, con gái muốn tồn tại không dễ, tôi đoán là...”
Bạch Xuyên nói một cách mập mờ.
Nghe Bạch Xuyên nói, Lâm Tuyên Hoà cảm thấy không ổn lắm, cô hỏi: “Anh có suy đoán gì sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play