“Ngay cả hung khí là gì cô cũng đoán được, còn muốn tra thêm gì nữa?" Lời nói của Bùi Viễn rất chua, anh ta cũng không hề che giấu sự ghen tị của mình: “Tra thêm nữa, hệ thống công an thành phố không cần hoạt động nữa, chỉ cần một mình cô là đủ rồi.”
Lâm Tuyên Hoà nghe ra sự chua chát của Bùi Viễn, sợ anh ta quá buồn, cô ngẩng đầu giải thích: “Tôi đoán được hung khí là do may mắn thôi, thực sự không liên quan đến năng lực, người bình thường làm sao nghĩ ra dùng thịt heo làm hung khí được? Đúng không?”
Nhờ giao lưu với anh heo, Lâm Tuyên Hoà mới biết được chuyện này, không phải nhờ bản lĩnh của mình, cô không muốn vì thế mà được khen ngợi.
Bùi Viễn: “...”
Chuyện người khác không nghĩ ra nổi, mà Lâm Tuyên Hoà lại nghĩ ra được, thế mà không tài giỏi sao?! Tóm lại anh ta cảm thấy Lâm Tuyên Hoà đang khoe khoang!
Thật đáng xấu hổ!
Điền Lâm đi đến bên Lâm Tuyên Hoà, nhìn vào sổ tay của cô: “Không phải Quế Mỹ Chi đã nói rất rõ ràng rồi sao? Em còn do dự gì nữa?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play