Lâm Tuyên Hoà gật đầu: “Người chết thì mạch không còn, trong mạch không có áp lực, không dễ chảy máu, cũng là một đạo lý.”
Bên cạnh, Pháp y Lưu nghe cuộc đối thoại của hai người, vui vẻ nói: “Sau này chắc chắn phải để Tuyên Hoà về đội chúng tôi, có Tuyên Hoà ở đây, tôi tiết kiệm được rất nhiều hời gian giải thích.”
Trợ lý Tiểu Lý gãi đầu, cậu ta cũng hy vọng Lâm Tuyên Hoà ở đây.
Chỉ cần Lâm Tuyên Hoà ở đây, sự chú ý của thầy chắc chắn sẽ đổ dồn vào Lâm Tuyên Hoà, hoàn toàn quên mất việc kiểm tra cậu ta, thật tuyệt!
Nhìn thấy Pháp y Lưu thích Lâm Tuyên Hoà như vậy, Bùi Viễn bĩu môi, không che giấu sự chua ngoa: “Chỉ là một số kiến thức cơ bản thôi mà, sau này tôi cũng sẽ liên tưởng đến những vụ án tôi từng xử lý trước đây, trau dồi kiến thức pháp y.”
"Tất nhiên là tốt rồi." Lâm Tuyên Hoà động viên: “Xử lý nhiều vụ án, hẳn sẽ rất quen thuộc với những vết thương thường gặp này.”
Bùi Viễn ngạc nhiên hỏi: “Nhưng cô chưa xử lý mấy vụ án mà?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play