Lâm Tuyên Hòa không giúp được gì, chỉ có thể nhìn anh một cách lo lắng.
Yến Vân đội đèn pin, cho đá vào giỏ, sau đó những người khác kéo giỏ lên, như vậy là có thể lấy đá ra. Lặp lại như vậy khoảng mười lần, Yến Vân giật giật sợi dây, hét lên: “Còn cái đèn nào khác không? Dưới giếng tối quá.”
Những người khác vội vàng chạy đi tìm đèn.
Lâm Tuyên Hòa suy nghĩ một lúc, lén lút chạy đến một bên lùm cây nhỏ.
Bùi Viễn nhìn theo bóng lưng của Lâm Tuyên Hòa, thắc mắc: “Cô ấy đi đâu vậy?”
Điền Lâm không mấy quan tâm: "Trời tối quá, bên trong lại toàn xương trắng, chắc sợ lắm rồi chứ gì đâu.”
Bùi Viễn khá vui vẻ: “Xem ra em vẫn là người gan dạ nhất, người nhát gan không thể làm cảnh sát được.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT