Bùi Viễn suy nghĩ một lúc rồi hỏi: “Ý cô là, đi điều tra bệnh viện?”
Lâm Tuyên Hoà cười nói: “Nói chính xác thì, như vừa rồi tôi đã nói, ngoài khả năng vẫn luôn chữa bệnh này, Vương Mỹ Ngọc còn có khả năng là đã qua đời không lâu sau khi đến thành phố. Vương Anh chỉ là một đứa trẻ, làm sao có thể tự sinh sống? Rất có thể cô ấy đã được đưa đến viện phúc lợi. Nếu điều tra hai nơi này, khối lượng công việc không lớn, có thể hoàn thành rất nhanh.”
Yến Vân nhìn Bùi Viễn: “Hai nơi này, cậu đi điều tra.”
Lâm Tuyên Hoà cân nhắc lời lẽ một lúc rồi mới thăm dò: “Có thể tiện thể điều tra những nơi có kho lạnh hoặc tủ lạnh không? Bây giờ những gia đình có tủ lạnh hẳn là không nhiều.”
Bùi Viễn vốn đã định đi ra ngoài, nghe Lâm Tuyên Hoà nói vậy, anh ta đành dừng lại bất lực: “Kho lạnh hoàn toàn là suy đoán của cô, có cần thiết phải điều tra không? Hơn nữa, mặc dù tủ lạnh không nhiều nhưng người dân Tân Thị thì đông cực kỳ, tính ra thì không ít chút nào.”
Yến Vân nhìn Lâm Tuyên Hoà một cách kỳ lạ: “Kho lạnh? Tại sao phải điều tra kho lạnh? Thôi được rồi, Bùi Viễn, cậu cũng điều tra luôn đi.”
Bùi Viễn: “...”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play