Hạ Khâm đang ôn bài trong thư viện thì nhận được điện thoại từ đồn cảnh sát.
Hoa khôi khoa ngoại ngữ lấy hết can đảm bước tới hỏi số điện thoại cậu, Hạ Khâm đứng phắt dậy, sắc mặt thoắt biến. Hoa khôi giật mình: “Chuyện này, cậu, cậu không muốn cho mình số cũng được, cậu đừng giận…”
Hạ Khâm không nghe rõ cô gái nói gì, cậu vội lạnh giọng trả lời: “Xin lỗi.”
Sau đó cậu cầm cặp, bút trên bàn cũng quên cầm theo, chạy thẳng đến đồn cảnh sát. Trên đường tới đó, Hạ Khâm liên lạc với Tạ Tinh Lan, cậu gọi hơn mười mấy cuộc mới thông máy, giọng điệu đối phương vẫn làm cậu yên lòng như thường lệ: “Không sao đâu cục cưng, anh đã bảo họ đừng gọi cho em. Em đừng gấp coi chừng ngã, cứ đến từ từ.”
Từ từ cái đầu hắn!
Hạ Khâm thật sự không ngờ Tạ Tinh Lan đã hai mươi tuổi rồi, vậy mà vẫn làm ra chuyện ngu ngốc như đánh nhau ngoài đường.
Hắn muốn đi ăn cơm chùa sau hai năm thành niên hả? Cứ bốc đồng như học sinh trung học? Chết tiệt, đàn ông luôn là thiếu niên cả đời phải không?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT