“Chú cảnh sát! Chú cảnh sát! Con không thể bị tạm giam vì lý do hình sự đâu! Người có tiền án sẽ không thi công chức được!”
Trong sở cảnh sát Tây Thành, tiếng đầu đinh gào khóc thảm thiết như quanh quẩn bên tai suốt ba ngày không ngớt.
“Ai bảo cậu gọi tôi là chú cảnh sát!”
Cảnh sát Dương năm nay mới hai mươi tám xuân xanh, trái với đầu đinh trông trưởng thành chững chạc, tuổi còn nhỏ mà bề ngoài bốn mươi.
“Bố cảnh sát! Ông cảnh sát! Bà cảnh sát! Đại lão gia thanh thiên! Hộ vệ Triển! Làm ơn đừng tạm giam tôi!”
Cảnh sát Dương: “… Làm loạn cái gì hả, đàng hoàng!”
Cảnh sát Dương dở khóc dở cười: “Cậu là người lớn rồi, nhìn lại bản thân đi, còn không chín chắn bằng hai học sinh cấp ba vị thành niên.”
“Đồng chí cảnh sát đùa à?” Đâu đinh nói: “Vậy sao đồng chí không tạm giam họ? Xét về mức độ thương tích thì con mới là nạn nhân! Họ có bị thương đâu?”
“Sao lại không?” Tạ Tinh Lan đang chơi điện thoại đột nhiên lên tiếng: “Cổ tay của em trai tôi.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT