Máy ảnh, thời đại này không có ai đưa cho trẻ con chơi cả, đây là món đồ xa xỉ, giờ Hướng Húc Đông mất rồi, An An ở trong đại viện, nó ở trong nhà của chị, mỗi ngày lấy đồ cổ ra thu hút ánh nhìn của đám trẻ con, vì thế hôm nay mới nghĩ ra trò đeo máy ảnh về nhà.
Mạt Mạt nhíu mày, An An hiểu biết có nhiều hơn nữa, cũng chỉ là một đứa bé, nó muốn thu hút trẻ con để kết bạn.
Vân Kiến không nói gì nữa, cậu ấy chưa có con, vẫn luôn ở bên cạnh Mạt Mạt, tuy rằng đã đến tuổi thành niên, học được rất nhiều đạo lý, nhưng đối với việc dạy bảo trẻ con, cậu ấy vẫn không hiểu gì hết.
Vân Kiến không lên tiếng, Vân Bình nhíu mày, Miêu Niệm đứng dậy, “Mạt Mạt, đừng nói An An nữa, bánh chẻo đã lên bàn hết rồi, nguội mất bây giờ, ăn cơm trước, ăn no xong thì nói.”
Mạt Mạt kéo tay An An, “Dạ, ăn cơm trước.”
Thẩm Triết đến nhà, Thẩm Triết không đủ ăn, Mạt Mạt rất tự trách bản thân, ăn ít một chút, trong lòng An An có chuyện nên ăn càng ít hơn.
Thẩm Triết lái xe đến chơi, mời Miêu Niệm về nhà của nhà họ Thẩm, Miêu Niệm thấy Mạt Mạt muốn nói chuyện với An An, nên đưa Vân Kiến và Vân Bình đi cùng Thẩm Triết.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play