Thanh Nghĩa viết lại những lời nói của chị vào bản nháp, những lời chị gái nói là những điều giáo sư không dạy, những thứ này rất hữu dụng.
Mạt Mạt cười, “Nếu Thanh Nghĩa không thừa kế tài sản thì chị sẽ không nhắc tới sửa đường, bởi vì bọn em không đủ vốn, nhưng giờ chúng ta không thiếu tiền, vừa làm lợi cho địa phương vừa làm lợi cho bản thân mình, tốt biết bao, sửa đường có thể tạo phúc, còn có thể tích phúc.”
Khởi Hàng, “Mợ, cháu sùng bái mợ quá, sao mợ có thể hiểu nhiều như vậy?”
Mạt Mạt đương nhiên sẽ không nói, bởi vì cô dùng ánh mắt tương lai để nhìn, cô biết đường tầm quan trọng của giao thông, hơn nữa bởi vì cô không kinh doanh, vì thế cô không xuất phát từ lợi ích, mà nhìn toàn diện, hi vọng một phương pháp hai bên đều thắng lợi.
Thanh Nghĩa kéo Khởi Hàng, “Cậu đừng có chen lời, chị, bọn em có chỗ nào chưa được, chị nói ra hết đi.”
Ánh mắt Mạt Mạt nhìn về vận chuyển, “Còn có vấn đề vận chuyển, bọn em ủy thác công ty cung tiêu vận chuyển cho, thứ nhất giá thành rất cao, thứ hai không tận tâm.”
Thanh Nghĩa cũng thấy khó, “Nhưng không có cách nào cả, trước khi thị trường mở cửa, không dùng được tàu hỏa, chỉ có thể ủy thác công ty cung tiêu thôi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play