Mạt Mạt nhìn giáo sư Lý một lát: “Ông hy vọng thông qua cháu để giải thích cho bà ngoại ạ?”
Giáo sư Lý thất thần, sau đó cười ha ha: “Xem ta này, đều là người đã gần đất xa trời rồi, còn tranh giành chuyện này, con nhóc này, cháu có biết cái gì là không cam tâm không? Ta hối hận, năm đó nếu ta bày tỏ suy nghĩ sớm một chút, thì làm gì có chỗ cho ông ngoại của cháu, nhưng hối hận thì có ích gì, cháu cứ coi như không nghe thấy ta nói gì đi.”
Giáo sư Lý nói xong thì quay người vào nhà, Mạt Mạt nhìn bóng lưng của giáo sư Lý thì thở dài, bỏ lỡ một lần là bỏ lỡ cả một đời!
Mạt Mạt biết, bà ngoại rất thông minh, bà ngoại nhất định đã đoán được gì đó, chỉ là không muốn đâm thủng, như vậy cũng rất tốt, một khi chọc thủng rồi, giáo sư Lý ở lại đây sẽ xấu hổ, nhân sinh có đôi khi u mê bối rối lại tốt. Từ sau khi giáo sư Lý nhắc đến chuyện đó thì sau này cũng không đề cập đến thêm một lần nào nữa, mỗi ngày đều tranh cãi với ông ngoại, tình cảm của hai người rất tốt.
Mãi cho đến một ngày, giáo sư Lý nhắc đến: “Đến thủ đô đi, thủ đô rất tốt.”
Thẩm Phương lắc đầu: “Không được, thủ đô quá nóng, tôi không chịu được, vẫn là Dương Thành tốt hơn chút, Dương Thành mát hơn.”
Giáo sư Lý nghẹn lời, quả thực là vậy, Thẩm Phương không chịu được nóng, bây giờ ngồi tàu hoả cũng vất vả, chớ đừng nói chi là thủ đô, giáo sư Lý cũng thôi ý định này.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play