Phạm Đông ra khỏi cửa hàng thì kéo tay Tôn Nhuỵ: “Đi vội như vậy làm cái gì?”
Tôn Nhuỵ ra khỏi cửa hàng mới có cảm giác an toàn: “Em sợ mẹ lo lắng.”
Phạm Đông híp mắt: “Em biết cô gái vừa đi vào? Cô ấy là ai? Giới thiệu cho anh một chút, em cũng giúp mẹ anh tiêu trừ được một cái tâm bệnh.”
Tôn Nhuỵ rùng mình một cái, kích động quát to: “Anh không thể coi trọng cô ta!”
Đáy mắt Phạm Đông lấp loé, đứa em gái giả này vì sao lại kích động như vậy? Cố ý kích Tôn Nhuỵ: “Anh cứ coi trọng cô ấy đấy. Anh trai em chính là đến giải quyết chuyện đến tuổi kết hôn đấy, làm em gái, nếu như em quen biết thì giúp anh một chút.”
Tôn Nhuỵ biết mình phản ứng thái quá rồi, chỉnh lại quần áo, để cho bản thân tỉnh táo lại, mỉm cười nói: “Anh, mẹ em cũng quen cô ta, cô ta là em dâu của Trang Triều Lộ, hai đứa nhỏ vừa rồi là con trai cô ta, mặc dù hai người cùng tuổi nhưng cô ta đã kết hôn 9 năm rồi.”
Phạm Đông nhướn mày: “Thật sự kết hôn 9 năm rồi hả? Nhìn cô ấy giống như vừa mới trưởng thành, còn trẻ hơn so với em.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT