Mạt Mạt rất ngạc nhiên, trong ấn tượng của cô, Vân Kiến luôn rất nho nhã thư sinh, thuộc kiểu đánh người chỉ dùng đầu óc, chẳng ngờ đánh nhau giỏi như vậy?
Vân Kiến ngại ngùng, “Lúc em không có việc gì thì đến bộ đội tập luyện cùng anh rể.”
Mạt Mạt quả thực không biết chuyện này, Trang Triều Dương dạy dỗ Vân Kiến nhất định sẽ không hàm hồ, Vân Kiến đánh nhau giỏi cũng không ngạc nhiên.
Mạt Mạt nhìn Tùng Nhân, “Con cũng thắng hả?”
Tùng Nhân vỗ ngực, “Đương nhiên, mẹ à, con đánh đứa lớn hơn con hai tuổi, bọn nó quả thực quá yếu, chẳng giỏi như tụi Tiểu Cường.”
Mạt Mạt cạn lời, đám trẻ con ở quân khu mới trèo núi lội sông, cực kì nghịch ngợm, còn đám trẻ thủ đô, tuy cũng đánh nhau nhưng không có hoang dã như Tùng Nhân, đương nhiên không giỏi bằng Tùng Nhân.
Mạt Mạt nhíu mày, “Nhanh đi thay quần áo, chúng ta còn phải tới nhà bác.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play