An An kiễng chân, đứng trước cửa sổ, nhìn Hướng Húc Đông đi trong tuyết, lưu lại một hàng dấu chân, mãi cho đến khi hình bóng của Hướng Húc Đông biến mất, An An mới thu hồi ánh mắt, ngồi ở cạnh giường đầy mất mát.
Mạt Mạt ôm lấy An An: “An An đang nghĩ gì thế?”
An An ngẩng đầu: “Mẹ, An An cũng không biết, chỉ là trong lòng An An khó chịu, mẹ ơi, có phải An An bị bệnh không?”
Mạt Mạt ôm chặt An An: “An An không bị bệnh, An An thương ông nội Hướng.”
An An ôm lấy cổ Mạt Mạt, buồn bã gật đầu, cậu bé cảm giác mình thật lạ, ôm chặt mẹ: “Mẹ ơi, có phải An An là yêu quái ở trong sách viết không?”
Mạt Mạt vỗ lưng An An: “An An không phải, con là con trai của cha mẹ, sao lại là yêu quái chứ, con là do mẹ mang thai 9 tháng 10 ngày rồi sinh ra, An An đừng nghĩ lung tung nữa, chỉ là An An thông minh hơn một chút so với những đứa trẻ khác mà thôi.”
An An vâng một tiếng, bàn tay nhỏ ôm thật chặt lấy mẹ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play