Ngày hôm sau, Trang Triều Dương còn chưa đợi con trai ngủ dậy, ăn quáng ăn quàng bữa sáng rồi chạy mất, để Mạt Mạt và Tùng Nhân ở nhà một mình, Tùng Nhân dậy tự mặc quần áo, vừa mặc vừa nói, “Cha chạy rồi, mẹ ơi, mẹ sẽ không chạy chứ!”
Chân đang xỏ giày của Mạt Mạt cứng đờ, “… Không đâu.”
Tùng Nhân mặc quần áo xong, híp mắt nói, “Mẹ ơi, con không hỏi nữa.”
Mạt Mạt thở phào một cái, cuối cùng không hỏi nữa rồi, giờ trong đầu cô toàn là câu hỏi của Tùng Nhân.
Anh em Vân Kiến ăn xong bữa sáng, bắt đầu học bài, Tùng Nhân cũng ngoan ngoãn ngồi, Mạt Mạt dọn dẹp nhà cửa, cộc cộc có người tới gõ cửa.
Mạt Mạt đi mở cửa, Hứa Noãn Tâm đứng trước cửa, hai tay xách đầy đổ, trong túi có táo và đồ hộp, túi da bò bên tay còn lại, nhìn hình dạng thì có vẻ là lạp xưởng, xem ra nhà họ Hứa chịu chi ghê.
Hứa Noãn Tâm cười, “Em tới biếu quà Trung Thu.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT