Tùng Nhân còn nhỏ, rất biết phát huy ưu thế của bản thân, hai mắt đỏ hoe, nước mắt rơi xuống lã chã: “Hu hu, con không muốn rời khỏi cha, con muốn ở cùng cha mà.”
Trang Triều Dương cúi đầu nhìn thằng nhóc mập mạp trong ngực, gân xanh trên trán nổi lên, bây giờ mới nhớ tới cha à, lúc trước người đã đuổi anh ra khỏi phòng ngủ là ai chứ?
Trang Triều Dương ôm chặt Tùng Nhân: “Con nhớ cha à, vậy thì không ra khỏi phòng cũng được, bắt đầu từ đêm nay, con phải ngủ cùng với cha.”
Tùng Nhân hơi há miệng, từ trên người Trang Triều Dương trượt xuống, trèo lên ghế của mình, lau nước mắt: “Mẹ ơi, con muốn ăn mì.”
Mạt Mạt nhịn cười, múc cho Tùng Nhân một ít mì chưa bỏ nước.
Khóe miệng Trang Triều Dương giật giật: “Nhóc con, con đây là có ý gì?”
Tùng Nhân nuốt mì, thở dài: “Cái này mà còn không rõ nữa sao, cha thật là ngốc, con muốn ở cùng với cậu Vân Bình.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play