Triều Lộ điểm chóp mũi con gái một cái, “Lươn ai câu?”
Tiểu Vũ lôi kéo tay Thanh Xuyên, “Anh Thanh Xuyên câu, mẹ, có phải anh Thanh Xuyên giỏi lắm không?”
Triều Lộ phối hợp nói: “Giỏi.”
Đồng ruộng sông suối ở niên đại không có bị thuốc trừ sâu, phân hóa học ô nhiễm, bên dòng suối nhỏ, cá chạch và lươn rất nhiều, lại vô cùng dễ bắt, Thanh Xuyên bắt không ít lươn, nói thật, Mạt Mạt sợ nhất chính là lươn, không đúng, nói như thế này mới đúng, Mạt Mạt sợ nhất chính là rắn, bởi vì lươn và rắn tương tự, cho nên cô không thích lươn, ngay cả cá chạch cô cũng không thích.
Mạt Mạt ôm Tùng Nhân núp xa xa, Thanh Xuyên nhìn thoáng qua chị, xách theo cái gùi đi ra ngoài, sớm biết hôm nay chị đến, cậu đã không bắt lươn.
Cơm trưa là Triều Lộ làm, lươn xào lăn, tôm sông xào, trứng gà hấp.
Mấy người Mạt Mạt ăn cơm trưa xong, vừa rửa bát đũa xong thì hậu viện có động tĩnh, Khởi Thăng chạy ra hậu viện mở cửa, Triều Dương và Tô Nhị trở về, đẩy xe đẩy, bên trên xe đẩy chất đầy cỏ heo, lợn rừng giấu ở bên trong.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play