Vân Kiến nói xong lại chạy xuống lầu, Mạt Mạt còn ôm Tùng Nhân, không thể đi xuống lầu theo, Điền Tình đứng tại cổng không nhúc nhích, muốn đi ra ngoài đón nhưng lại rút về chân, đặc biệt xoắn xuýt.
Mạt Mạt lôi kéo mẹ, “Mẹ, mẹ cứ đứng ở đây là được.”
“Thật sao?”
Mạt Mạt gật đầu, “Vâng.”
Miêu Chí và Thẩm Phương cùng bước vào, con mắt Thẩm Phương nhìn thấy Điền Tình liền không rời mắt, đứng ở cửa lầu đẩy Miêu Chí ra, đi về phía trước mấy bước, muốn chạm vào Điền Tình nhưng lại không dám.
Mạt Mạt đánh giá bà ngoại trong truyền thuyết, vẻ ngoài của cô và bà ngoại đúng là tương tự, ông trời rất chiếu cố bà ngoại, mặc dù đã hơn sáu mươi tuổi, nhưng năm tháng vẫn hạ thủ lưu tình, không hề giống bà cụ hơn sáu mươi, nếu như tóc nhuộm đen thì nói năm mươi tuổi cũng có người tin.
Mạt Mạt tránh ra khỏi cửa, “Ông ngoại, bà ngoại mệt không, mau vào.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT