Mạt Mạt hừ một tiếng: “Nếu như chị không tích trữ đồ, vậy vải để làm quần áo cho em bây giờ em cũng đừng mơ đến nữa.”
Thanh Nghĩa lấy lòng nói: “Chị là tốt nhất, nhà mình có thể trải qua những gì đều không thiếu thời gian, may mà có chị.”
“Biết thì tốt rồi.”
Ở nhà Mạt Mạt, một năm bốn mùa Trang Triều Dương đều mặc quân phục, Mạt Mạt lâu không ra khỏi nhà, càng tiết kiệm quần áo, với lại Mạt Mạt phát hiện, cô không cao, sau khi được 1m65, một năm cô cũng không cao thêm, bây giờ thì tốt rồi, càng tiết kiệm quần áo.
Trong nhà tích trữ vải công nghiệp thừa, hơn một năm, không hề động vào.
Mạt Mạt lại lấy ra một tấm vải nhuộm màu rất đậm có dấu đã kiểm, đưa cho Mộng Nhiễm: “Cái này cho em, về làm áo sơ mi hoặc áo khoác.”
Mộng Nhiễm nhìn về phía Thanh Nghĩa, cậu gật đầu, Mộng Nhiễm mới lấy: “Cảm ơn chị”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT